Đoài trong văn – Văn trong Đoài
Khi chữ còn biết lặng, và người còn nhớ đến gió Đoài, văn chương vẫn còn chỗ đứng cho những gì không cần phô mà…
Một tiếng gọi mảnh từ đất cũ. Viết để giữ lại khí Đoài, cho mình, và cho những người còn biết lặng mà thấu.
Khi chữ còn biết lặng, và người còn nhớ đến gió Đoài, văn chương vẫn còn chỗ đứng cho những gì không cần phô mà vẫn sống lâu.
( K. )
Khi chữ còn biết lặng, và người còn nhớ đến gió Đoài, văn chương vẫn còn chỗ đứng cho những gì không cần phô mà…
Một tiếng gọi mảnh từ đất cũ. Viết để giữ lại khí Đoài, cho mình, và cho những người còn biết lặng mà thấu. k….
đó là Tự Lực, tự lực cánh sinh, cũng là tuyên ngôn chắp bút “Đối thoại văn chương xứ Đoài” (Tự Lực)