“Tôi nghe một tiếng “bịch”, và thấy cả người mình sóng soài, bổ nhào về phía trước… Thì ra người đẩy tôi là mẹ
Tôi đã bị lừa… Thứ khiến cuộc đời tôi thay đổi hoàn toàn chính là cú đẩy của mẹ”
Cậu miễn cưỡng theo dì đến ở với bà, thấy căn nhà xập xệ hệt như bước ra từ truyện cổ tích, nó nghĩ ở được nhà này cũng phải cỡ bà kẹ…
Cuộc đối đáp về học hành giữa hai bà cháu
“Bà ơi, cháu không học được tiếng Anh”
“Thì viết vào bài thi: Em là người Nhật”
“Đúng”
“Nhưng mà… cả Kanji cháu cũng í ẹ…”
“Thì viết là: cả đời này em sẽ chỉ dùng hiragana và katakana”
“Cháu ghét môn lịch sử nữa”
“… Thế thì viết là: Em không quan tâm đến quá khứ”
Châm ngôn của bà là gì:
“Mình bị ghét có nghĩa là mình nổi bật”
“Đồng hồ quay ngược là đồng hồ hỏng, chỉ có vứt đi. Con người cũng vậy. Đừng nên tiếc nuối quá khứ mà hãy tiến về phía trước!”
“Lòng tốt, sự tử tế thực sự là khi ta không để ai nhận ra việc mình làm”