Chiếc ghế không cô đơn
Trời chiều nắng ngả về đâuĐể cho chiếc ghế âu sầu ngóng trôngHỏi rằng Sao có biết khôngSao cười lấp lánh, nắng hồng sớm mai…
Trời chiều nắng ngả về đâuĐể cho chiếc ghế âu sầu ngóng trôngHỏi rằng Sao có biết khôngSao cười lấp lánh, nắng hồng sớm mai…
“…Mười rằm trăng náuMười sáu trăng treo…” “Đố ai biết đá mấy hònTua rua mấy chiếc, trăng tròn mấy đêm” (ca dao) Ngày còn bé,…
Ngày còn bé, cứ tầm 9-10h đêm sau khi công việc buôn bán đã dọn xong, mẹ lại rủ tôi sang bên kia đường ăn…
Trong mấy thú chơi dân dã từ thời cha ông để lại, cánh con trai xứ Đoài thích nhất là chơi chim, chơi chọi gà…
lại là Sơn Tâytỉnh nhỏ êm đềm Gửi sơn tây, Quang dũng Bố mẹ tôi hay bảo tôi suốt ngày chỉ biết món – đạp…
Đường Lâm vào hạ. Khi nắng đang chói chang, ve sầu kêu không dứt là lúc những cánh diều bắt đầu xuất hiện nhiều hơn…
Hát đi ba chuyện tung tăngLá bầu, lá bí, lá vằng, lá treHát đi ba chuyện em ngheLá bầu, lá bí, lá tre, lá vằng…